Hi các bạn!
Hôm nay tôi có chút suy nghĩ về những giai đoạn trãi nghiệm mà tôi đã trãi qua, đối với tôi, sự trãi nghiệm công việc trong gian khó chẵng có gì là phải than vãn cả. Thực ra, tôi rất cảm ơn những khó khăn mà tôi đã phải trải qua, chính nhờ đó mà tôi đã học được những trãi nghiệm cho cuộc sống này.
Kể lại, cách đây 5 năm(năm 2012), khi đó tôi là sinh viên năm nhì trường CĐ CNTT Việt-Hàn, khi đó, các bạn tôi còn đang đi học trên ghế nhà trường, hay còn đi đâu đó tung tăng chơi nhảy quanh trường, tôi đã là 1 thằng phụ hồ thuê trên phố Đà Nẵng. Nhớ lại khi đó, đi làm ở lại công trường, 1 căn nhà biệt thự dạng nhà hộp 5 mê, nhiều cung bật cảm xúc, ban ngày làm, trưa thì lót ván ngủ, người thì dơ nhớp, mồ hôi mồ kê, ximang, bụi đất, ngủ thì lăn lốc, nói thật đến chổ đi vệ sinh cũng không có chổ để đi.
Công việc này thì các bạn cũng biết 1 người phụ hồ cần làm những gì: trộn hồ, xúc các, bưng gạch, vác ximang, tời hang lên tầng trên, nhà 5 mê thì đi bộ lên xuống ko đã phê lắm rồi. Mới làm phụ hồ thui mà biết gì đâu, nói chung họ gọi đâu có đó, gọi gì có nấy, có hôm đứng vách tường tầng 4 nhận xe rùa hồ từ dưới lên, máy bấm 1 phát giật cả bộ giàn tiệp nghe mà muốn văn xuống đất bay như chim rồi, yomost luôn.
Chiều lại xuống giàn nghĩ ngơi, được tắm rửa 1 phát thiệt là mát mẽ lạ thường, cầm vòi nước ống dây tắm như 1 đứa trẻ. Thường thì cuối tuần chủ nhà đến mời an hem công trình đi ăn nhậu, tối về thì dạo dạo chơi chơi, xem tivi, khổ nổi đợt đó trúng mùa Worlcup, ông anh coi giữ công trình xem đá bong xuyên đêm, mình thì ngủ cái chõng xếp mà nó rất siêu kinh điển, 1 khi đã xác định nằm vào là khỏi cựa, vì dây võng nó thòng xuống tới sát đất.
Trước đó khi còn là học sinh, còn ở nhà sống chung với gia đình, tuổi trẻ mình còn đi rà sắt hay… để kiếm tiền tiêu.
Sang giai đoạn cuối năm 2012-2013, khi đó mình vẫn còn đang học năm cuối, mình tham gia vào làm cho 1 công ty tư nhân Anh Hoàng Minh tại Hòa Vang, khi còn học thì mình rãnh hùi làm làm hùi đó, nói chung có ngày giờ có tiền. Nhớ khi đó kỹ niệm vui đắng ruột thiệt, mình đi làm về cũng gần 22h, đường thì tối mà đường vắng nguy hiễm nữa, trên đường chạy về trọ bên trường(đi làm chắc cũng tầm 15km) xe hết xăng, phải 1 mình dắt bộ trên con đường vắng và tối thui như mò, gọi điện nhờ thèn bạn trong phòng chạy ra để đẩy mình về, ôi khổ nó, xách chiếc Dream chạy ra đón mình, đi đâu được 1/3 đoạn đường đón mình nó chạy đèn xe mờ kiểu sao tông đống sỏi văng cả đèn xe, thế là dắt xe quanh về luôn. Vậy là 1 mình mình hì hục dắt xe về tới phòng, đuối người mà nghe tội nó.
Làm 1 thời gian sau sắp cuối khóa, thời gian rãnh nhiều hơn nên mình dọn vào ở công ty luôn, khi nào có tiết học thì đi, không thì mình làm ở cty, ăn ở ngủ ở cty luôn. Thời gian làm ở cty cũng vui, có nhiều anh chị em cùng nhau làm vui vẻ. Qua đó mình làm cũng biết được rất nhiều thứ về gia dụng, Viễn thông, truyền hình cáp… được kỹ năng, kinh nghiệm và được mọi người thương mến. Và rồi tôi ra trường, tôi nhận bằng tốt nghiệp và ra đi về, tạm dừng công việc tại công ty này, vì đó là điều hiển nhiên, cty đã giúp đở tôi rất nhiều trong thời gian còn đi học trên ghế nhà trường, nhưng đây không phải là điểm dừng của tôi, tôi phải đi vì tương lai, tìm kiếm công việc lớn hơn.
Năm 2013 tôi về quê khi đã hoàn thành chương trình học, cầm tấm bằng trên tay tôi cũng như bao bạn sinh viên mới ra trường khác thôi, chẳng lẻ tốt nghiệp là thất nghiệp, tôi đi dạo tìm các công ty nào đó nộp hồ sơ, cái cảm giác cầm hồ sơ đi xin việc thật là run mà hí hửng thật, vì dù sao cũng mong muốn có công việc chứ cũng áp lực với gia đình lắm chứ. Và rồi tôi được nhận vào làm ở công ty tư nhân Trung tâm Như Mai tại Tam Kỳ, làm ở đây tôi cũng đã học được nhiều điều, được đi nhiều nơi, biết thị trường và đi biết đây biết đó. Khi đó tôi cùng anh cty đi 1 chiếc oto bán tải chở hàng Viễn thông đi phân phối và chăm sóc cho các cửa hang tuyến dưới từ nhiều cánh thị trường, vào khoảng thời gian đó thị trường điện thoại đang phát triển mạnh. Về công việc thì di chuyển nhiều, tiền thu về cho cty ôm về mỗi lần cũng nhiều, với tôi số tiền khi chiều đem về kết ca bàn giao là quá lớn, trách nhiệm rất cao, có những lúc ngủ trưa không dám ngủ, vì ngủ toàn nơi đất khách, có những lúc đang đi từ vùng nắng mát đến bất chợt qua vùng mưa to gió lớn ầm ầm, vì mỗi khu vực thời tiết khác nhau, thay đổi đột ngột như nói đang đi mưa ầm ầm chắc không ai tin, lại nghĩ mình nói láo.
Và rồi làm 1 thời gian cũng gần 1 năm, quanh đi quẩn lại cũng chỉ có ấy công việc và nhận thấy không có gì thăng tiến được và thăng tiến đi đâu nữa, vì quy mô cty chỉ có vậy thôi. Thế là tôi lại xách balo lên và đi xa 1 chuyến, tôi vào HCM tham gia một khóa học ngắn hạn, khóa học SEO (Search Engine Optimization). Chân ướt chân ráo bước vào một môi trường khá lớn và rất năng động, vào đó học cũng vui, quen biết thêm được rất nhiều người bạn mà đến nay tôi vẫn còn giữ liên lạc. Đúng là môi trường tấp nập, người người hằng ngày đều chạy đua với thời gian, đúng như vậy, chính vì môi trường quá cạnh tranh nên cái gì trong này, mọi thứ đều giỏi và đi trước nhất, đi đầu so với các khu vực miền khác. Thời gian khi đó đi học ban đêm nên cả ban ngày tôi rãnh ở không, có then bạn thân học Giao thông vận tại trong đó, nó kiếm đâu ra cái công việc đi khảo rát mở tuyến xe buýt nhanh BRT(Chắc đến nay nó hoạt động nhiều người biết), thế là tôi lại có thêm cơ hội được đi đây đi đó, tôi và nó rúc hết mọi phường, quân, ngóc ngách của Thành phố, ấn tượng nhất với tôi là khu phố người Hoa, dãy nhà thấp thấp, san sát mà mũi hương khói, bùa đỏ đó dán đầy, đi vào nghe cũng ghê ghê.
Và rồi khóa học cũng kết thúc, tôi lại trở về quê hương Quảng Nam, khi đó mới học xong tôi có nhiều ý tưởng từ khóa học, Khi tôi về tôi lại được xếp cty Như Mai mời tôi tiếp tục về làm lại và chờ có điều kiện thì đi tiếp, cũng rãnh nên tôi lại tiếp tục làm cty và bên cạnh đó tôi còn thực hiện ý tưởng của tôi khi đã được học. Tôi cùng then bạn thân ở Tam Kỳ lập ra 1 trang web site, mà cũng không phải là 1 mà là vài trang website, tâm đắt nhất là trang qno.vn và trang thietkeweb.qno.vn. Đây như là 2 đứa con đầu tiên của tôi và nó, nào là ý tưởng, nào là đầu tư, nào là thị trường… khi đó 2 đứa tôi làm dịch vụ thiết kế website và SEO website, cũng nhận được vài dự án ak chứ: website+SEO cho nhà hàng hải sản Ba Cơ, Khách sạn Hương Sưa, Nhôm kính Minh Truyền, Trần thạch cao Thanh Hường và nhiều website dự án khác nữa, cũng kiếm được kha khá có đồng ra đồng vô. Tôi và nó vận hành cũng gần 1 năm thì bỏ cuộc, không theo được nữa vì nhiều lý do. Tuy dự án đã dừng nhưng hiện đến nay chúng tôi cũng thỉnh thoảng nhận vài dự án từ khách hàng vè làm, vì thời gian rãnh và cũng 1 phần đam mê vận dụng những gì đã học được.
Và rồi làm tại Như Mai thêm 1 thời gian, tháng 11 năm 2014 tôi đã phỏng vấn thành công vào 1 công ty rất lớn, đó là Thế giới di động. Chia tay cty Như Mai là sự ra đi cũng tất yếu vì tôi cũng có chia sẽ với xếp rồi, nên khi ra đi cũng vui vẻ và thương mến thôi. Các bạn đừng ngần ngại khi phải như thế nào với cty đã giúp đở mình, cứ làm thật tốt, để khi ra đi là vì 1 sự thăng tiến, mình ra đi nhưng vẫn giữ các mối quan hệ, ra đi khi họ cảm thấy mình tốt và xứng đáng. Vậy là nào là đi học đào tạo… tôi lại đi Huế học 1 thời gian rồi về làm tại Tam Kỳ, khi đó tôi làm vị trí Kho kiêm HTKT, làm cũng có lúc này lúc nọ lắm chứ, nghề mà, cũng có giai đoạn khó khăn và cáy cuốc vì khi đó vợ tôi sinh con nữa. Thế rồi bao thời gian gắn bó, tôi cũng đã may mắn hoàn thành kỳ thi thăng cấp tháng 8/2016, cảm xúc dân trào, tôi được làm Quản lý shop, lại tiếp tục được đi học nâng cấp hay kỹ năng… Là một môi trường cty quy mô lớn, tôi cũng đã học được rất nhiều điều, mà sẽ trang bị thêm phần nào kỹ năng cho tôi.
Tôi cứ nghĩ sẽ mãi gắn bó dài lâu, sống cống hiến chiến đấu cùng công ty, ấy thế mà chuyện xãy ra không ngờ tới, tôi buộc phải dừng công việc tại công ty. Chuyện giờ khó nào nói hết đôi lời, thế là tôi phải tiếp tục dọn hành trang và tiếp tục ra đi. Giai đoạn này thật là tồi tệ và đầy khó khăn với tôi, từ gần 3 năm gắn bó và nhiều vị trí công việc khác nhau đang thăng tiến, nay mất việc, tôi bị áp lực thì rất nhiều phía, gia đình, người thân, bạn bè và tài chính…
Nhưng cũng may mắn sao cho tôi, tôi còn có gia đình, người vợ và rất nhiều người anh, người chị, người thầy, những người bạn bè tốt… Tôi nhất định và chắn chắn là tôi phải mạnh mẽ đứng lên, vì đã có những bàn tay đang kéo tôi lên tại sao tôi không lên, chả lẻ để người ta dẫm đạp lên hay sao? Và với tôi, mạnh mẽ và chỉ có 1 con đường duy nhất là tiến lên mà thôi!
Thế là tôi tiếp tục làm hồ sơ xin việc, cũng đã sau biết bao lâu thời gian rồi tôi lại phải đi làm lại công việc này, nộp trực tiếp, nộp online, cty này cty nọ, học và tìm hiểu về vài ba cty… Và rồi cơ duyên lại đến, tôi tìm thấy con đường mới mở ra, đó cũng là ý tưởng mà tôi hướng tới, thế là tôi lại vận hành lại trang website mà tôi đã bỏ cách đây 2-3 năm, trang tin QNO.VN được khai sinh trở lại, và đương nhiên nhờ sự giúp đở từ then bạn thân của tôi.
Và ngay lúc này và ngay từ hôm nay, đây là ngày đầu tiên tôi đi làm, tôi đã được nhận vào 1 cty Bất động sản. Với môi trường làm việc cạnh tranh, hỗ trợ và thỏa mái… tôi đang cảm thấy rất thích thú, thích thú vì cuối cùng tôi đã đi làm lại, vì tôi đã có môi trường để được tự do vận dụng hay thỏa thể hiện mọi ý tưởng của tôi.
Bây giờ tôi sẽ theo đuổi đam mê, theo đuổi con đường này dù khó khăn mấy tôi cũng sẽ theo con đường mà tôi đã chọn.
Chính thức vận hành trang tin qno.vn của tôi và mục tiêu trở thành 1 Mr. Diêu Business Professionals
Đây là những tự sự của tôi, các bạn ủng hộ tôi nhé!
JackMa doanh nhân người Trung có câu: Nếu bạn nhỏ bé, bạn hãy tập trung vào trí tuệ chứ không phải thể lực. Với tôi, cứ cày, cứ làm đi các bạn, còn trẻ cứ tung hoành, đụng đâu làm đó, vì ít ra nó sẽ cho tay được kinh nghiệm, sự trãi nghiệm cho bản thân, mà đâu đó chắc chắn nó sẽ trờ thành hành trang cho mỗi chúng ta.
Cảm ơn các bạn đã bỏ chút thời gian đọc qua bài tự trình của tôi. Chúc các bạn sức khỏe, thành công và nhiều may mắn.
Nếu thành công tiếp thì bài này a sẽ share như một bài học để có đc thành công của một ng thành đạt thật sự. Chúc e may mắn và thành công trên con đường mới e rể nhé!
Trả lờiXóadạ
Trả lờiXóae cảm ơn a3